Hạ úy
|
|
|
|
nGân rUbY (-dY~ thOa~)
Tổng số bài gửi : 146
Age : 28
Địa chỉ : -dY thA(nG? xuYe^N thUnG? -dY lYk tYk lA` -dE^n"
Số tiền : 92
Thú nuôi :
[8]A[1] VZD bạn có : 44
Registration date : 04/03/2009
|
|
|
|
|
|
Tiêu đề: vIe^t" chO tO^j...cHo cuO^c. sOnG" kUa? tO^j...chO nhU*nG~ ngUO*j` to^j yE^u thUO*nG Fri Mar 13, 2009 6:17 pm |
|
|
|
|
|
|
Viết cho tôi...cho cuộc sống của tôi...cho những người tôi yêu thương Tôi thấy mình nhỏ bé giữa cuộc đời...rất nhỏ...có lẽ chả thể gây ảnh hưởng lớn đến thế giới hay bất cứ cái j to tát cả nhưng đến giờ tôi thấy tôi rất quan trọng rất đặc biệt với một số người...và tôi đã hạnh phúc rất nhiều khi biết được điều đó...thấy mình may mắn...số phận luôn mỉm cười với tôi. Tôi đã và đang sống...dù mới chỉ là 1 quãng thời gian...1 dài để có thể nói là già dặn nhưng cũng ko quá ngắn để nói là tôi non nớt...Tôi đã nhận thức được tất cả mọi thứ xung quanh tôi...tôi đã cho và nhận được rất nhiều tình yêu thương. Tôi có được một gia đình...cuộc sống từ bé ko phải lo lắng...lớn lên bằng tình yêu thương ấm áp của bố mẹ...dù ko phải lúc nào cuộc sống trong gia đình cũng nhẹ nhàng đều đều nhưng tôi thấy gia đình phải có lúc cười vui,lúc cùng khóc rồi có những cáu giận mới là một gia đình theo đúng nghĩa...đó có lẽ là gia vị tạo nên sự đầm ấm của một gia đình...so với những người khác tôi nghĩ mình rất hạnh phúc. Tôi đã đc nuôi dạy 1 cách tốt nhất bố mẹ tôi có thể...ko được nuông chiều 1 cách thái quá...ko ngăn cấm những j` tôi muốn...bố mẹ hiểu tôi...có mắng mỏ...có khuyên răn...luôn dành cho tôi những thứ tốt nhất...tôi biết có j xảy ra dù vui hay buồn...dù ngã đau...dù đau đớn về thể xác hay tinh thần...hay j` cho đy nữa...ai cũng có thể bỏ tôi nhưng gia đình thì không...mãi mãi ko bao giờ tôi chỉ có 1 mình. Mẹ nói:" Mẹ chỉ sống được với Trang 20 năm nữa thôi mẹ sẽ đi với ông ngoại...số mẹ chỉ sống được như thế" Tôi im...ko nói được câu nào...lao vào nhà tắm...bật khóc như một đứa trẻ...mở vòi nước thật to để ko ai biết... Dạo này tôi mau nước mắt. Ko biết bao lâu rồi tôi mới khóc. Tôi biết sẽ có lúc tôi mồ côi...Bố nói: " bố mẹ đâu thể theo và lo cho con suốt cuộc đời đâu...bây h bố mẹ cho con tất cả thứ bố mẹ có để con có tương lai...để con có thể tự lo cho bản thân mình mà ko phải dựa dẫm ai cả... bố mẹ ko cần con lo cho bố mẹ về sau này...". Sẽ bao lâu nữa tôi ko đc ôm mẹ...ko được ăn những món ăn bố nấu...ko được nhìn mẹ cười ko đc ngồi sau xe bố...bao lâu???? sẽ là bao lâu???? Tôi ko muốn ngĩ đến nhưng tôi sợ ....rất sợ đến ngày đấy....tôi đã nói có thể đánh đổi tất cả để có bố có mẹ bên tôi suốt cuộc đời ....thật viển vông...điều đó bt là ko thể mà vẫn muốn..... Thật Tham lam. Tôi có nhiều bạn...bạn tốt có...bạn thân có...bạn khi khóc có...bạn lúc cười có...nhưng bạn để hiểu tôi thì chưa thấy...chưa thấy ai hiểu tôi thật sự...ngay cả tôi đôi khi cũng ko hiểu tôi muốn j`... nhiều lúc muốn uống cho say mà ko biết phải gọi ai để cũng say....để nói vớ vẩn để cười điên dại để khóc òa to.... Tôi thấy tôi chưa thực sự cố gắng để sống cho cuộc đời mình dường như đến bay giờ tôi chỉ sống...đơn giản chỉ là sống thôi...cứ đều đều...ko bứt phá...ko ganh đua cũng chả cay cú...chỉ thik thỏa mãn những j` mình thích... Có lẽ thế là ổn...
|
|
|
|
|
Bạn Đang Đọc Bài Viết Của nGân rUbY (-dY~ thOa~) Nếu Hay Thì Click Vào Dấu Nha !!!
|
|